Ở đây chữ "điện" tôi để trong ngoặc kép vì thực tế điện luôn tồn tại xung quanh chúng ta. Điều mà tôi muốn nói là chúng ta sẽ ra sao nếu không bao giờ con người có thể tạo ra dòng điện đủ mạnh để phục vụ cuộc sống của chúng ta như ngày nay.
![]() |
Đường dây truyền tải điện lưới |
Thử tưởng tượng là chúng ta sẽ không có các nhà máy điện, không có các tấm pin mặt trời, không có điện gió và không có luôn các loại pin, acquy có thể tích trữ được điện năng thì điều kinh khủng nào sẽ xảy ra.
Điều kinh khủng đầu tiên có lẽ là chúng ta sẽ phải sống chung với ánh sáng mờ ảo đầy quyến rũ của ánh sáng đèn dầu hoặc của các ngọn nến trong đêm (đèn cầy). Tiếp đó là các bà, các mẹ, các chị và các vợ của chúng ta thay vì ung dung nấu cơm bằng nồi cơm điện sẽ phải cong mông thổi lửa trong một căn bếp đen đặc màu bồ hóng quen thuộc của những năm 90 ở thế kỉ trước. Nói đến đây có bạn sẽ thắc mắc rằng chúng ta có thể nấu cơm bằng bếp dầu, bếp than mà.... cái đó cũng đúng nhưng bạn thử nghĩ mà xem nếu không còn "điện" thì số dầu lọc được và số than đào được chắc chỉ có gia đình khá giả mới có khả năng sử dụng nó quanh năm thôi.
Và điều này mới là điều kinh khủng với các bạn trẻ nữa này. Nếu không có điện thì chúng ta sẽ tịt đường on face, lên mạng lướt web.... Khi đó nếu tôi muốn chia sẻ những dòng này chắc tôi phải viết ra giấy rồi chép ra nhiều bản rồi mang phát cho mọi người hoặc hoành tráng hơn là cưỡi một con ngựa tay cầm một cái loa được cuộn bằng cót ép đi loa loa dọc đường để bàn dân thiên hạ được một lần nghe thấy chất giọng vịt pha gà của tôi.
Khi không có điện thì chúng ta sẽ bị hạn chế thông tin một cách trầm trọng, bạn muốn liên lạc với người thân thì chỉ còn cách duy nhất là bằng những cánh thư, thứ mà khi Email, SMS ra đời đã đưa em về dĩ vãng. Ví dụ bạn đang bị ốm nặng mà viết thư cho gấu than thở thì khi nghe được lời động viên của gấu chắc bạn cũng khỏi rồi hoặc là ....
Khi không có điện thì nền sản xuất tiểu thủ công nghiệp của chúng ta sẽ là định hướng chính sách của chính phủ để phát triển kinh tế đi đôi với nông nghiệp hoá thành thị là quốc sách hàng đầu. Lúc đó thì vào vụ gặt thì rơm sẽ không còn bị đốt vô tội vạ như ngày nay, Vì lúc đó rơm rạ ngoài cho trâu bò ăn còn làm chất đốt sinh hoạt nữa. Và còn vân vân, mây mây nhiều thứ khác nữa nhưng vì hôm nay mất điện cả ngày mãi giờ mới có, tôi vẫn còn khó chịu nên không nghĩ tiếp được nữa.
Nhưng xin nói thêm rằng trên đây là những giả sử khó có thể xảy ra trong tương lai. Và những kinh hoàng mà con người phải trải qua là việc xảy ra đột ngột nên mới vậy chứ thiết nghĩ con người cũng giống như bao sinh vật khác cũng phải học cách thích nghi với viễn cảnh ảo tưởng đó được thôi.
Hãy chung tay xây dựng cuộc sống tốt đẹp và luôn phát triển!
0 nhận xét:
Đăng nhận xét